Theo Ngài

Người liền gọi các ông:
“Các anh hãy theo tôi!”
(Mc 1, 16-20)

Ngài gọi con đường đột quá
Khi con đang giữa biển đời
Con lại đáp lời hối hả
Buông như lá gió cuốn rơi…

Khi nghe tiếng Ngài mời gọi
Thật ra con chỉ lơ mơ
Lòng hãy còn nhiều e ngại
Và đời còn lắm ngu ngơ

Khi con bỏ thuyền bỏ lưới
Phải đâu con đã hiểu nhiều
Chỉ bằng niềm tin mỏng mảnh
Và bằng một chút tình yêu

Con đã không nhiều tính toán
Không băn khoăn đúng hay sai
Xác tín trong con gọn lắm
Rằng: con đang bước theo Ngài!

Xin dẫn con đi từng bước
Qua từng nhịp sống chông chênh
Xin đẩy con về phía trước
Mỗi ngày con mỗi lớn lên

Xin dạy con niềm hạnh phúc
Cuộc đời có một không hai
Phần con là phần tốt nhất
Vì con đang bước theo Ngài

Cao Gia An, S.J.
Roma – Lễ Chúa Chiên Lành 2015

Advertisement

Sứ Mạng

“Những mùa hoa bỏ lại
đã bừng nở trong tôi
những mùa hoa đẹp mãi
trên dặm trường xa xôi…”
(Những Mùa Hoa Bỏ Lại)

Vì nơi ấy quá nhỏ
để có thể giữ chân con lại?
Vì lòng con mộng lớn
nên cứ muốn bay cao?
Hay chỉ đơn giản vì con đã dâng cho Chúa
chẳng chừa lại chút nào,
nên có rất nhiều chuyện
chính con đã không thể tự mình làm chủ…

Trần gian rộng mênh mông
đâu ai sống hoài đời lênh đênh lãng tử
ai mà chẳng thèm một chốn dừng chân
một góc nào đó, nhỏ thôi, giữa thênh thang cuộc trần
như một căn gác lững, thơm nồng nàn hạnh phúc
như những khoảng nhập nhằng giữa hư với thực
và những chân trời mơ, chẳng để làm gì
khi tất cả gặp gỡ trong đời chỉ để bỏ lại mà đi
niềm vui với nỗi buồn cứ đan vào nhau xoắt xuýt…

Nhiều người hỏi con: đã đi quá nhiều, hay quá ít
khi những cuộc hành trình cứ lướt trượt qua nhau?
Ai chọn sống đời mình trên những chuyến tàu
để sống đồng thời phút giây đón chào và đưa tiễn
để hội ngộ và chia ly cứ chồng khớp lên nhau miên viễn
để bàn tay ngượng ngùng chưa kịp nắm đã vội buông
để cất bước khởi hành khi chiều đổ bóng hoàng hôn
và hành trình là một cuộc băng mình xuyên đêm tối
và luôn còn đó nguy cơ lỡ đường lạc lối
tiềm ẩn trong từng nhịp bước chân đi…

Nhiều người hỏi con: đi để làm gì?
Sao cứ phải băng mình về phía trước?
Có bù lấp được không, cái khoảng chênh giữa mất và được?
Có bình an thật lòng?
Có hạnh phúc không?

Con thấy con như người thợ gặt giữa cánh đồng
Cánh đồng thơm nồng nàn hương lúa mới
Cánh đồng bao la đến chân trời xa vời vợi
Và bàn chân con thì nhỏ bé khôn cùng

Con ước mong mình là người thợ gặt tín trung
Còn đi mãi trên cánh đồng sứ mạng
Ước mong khuôn mặt con nên vô hình vô dạng
Để khuôn mặt Người tỏa rạng trong con

Vì nơi ấy quá nhỏ để có thể giữ chân con lại?
Vì lòng con mộng lớn nên cứ muốn bay cao?
Hay chỉ đơn giản vì con đã dâng cho Chúa
chẳng chừa lại chút nào,
nên có rất nhiều chuyện
con cần Chúa thay con làm chủ

Cao Gia An, S.J.
Roma – 20/04/2015

Thứ Năm Tuần Thánh

Con nhớ năm xưa, một Thứ Năm Tuần Thánh
Ba dẫn con đi dự Lễ Truyền Dầu
Con đường thật dài bỗng ngắn lại thật mau
Khi mình chung bước giữa đoàn người trẩy hội

Nhà Thờ Chính Tòa lung linh mùa nắng mới
Tiếng nhạc tiếng kèn rộn rã ngân vang
Đoàn Đồng Tế trong phẩm phục lụa vàng
Như một dòng chảy về bàn thờ dâng Thánh Lễ

Ba chỉ cho con: đó đó, trong Đoàn Đồng Tế
Cha kia kìa, hồi xưa học cùng lớp với ba
Còn Cha kia, Cha kia nữa, vậy mà…
Giờ trông các Ngài quá chừng thánh thiện! 

Thời gian trôi qua, với bao là đổi biến
Nhưng đẹp mãi trong con Thánh Lễ Truyền Dầu
Hình ảnh đoàn người áo lụa thanh cao
Và cái góc nhỏ nơi cha con mình dự lễ

Hình như mọi sự bắt đầu chỉ giản đơn như thế
Để gieo vào con một hạt giống âm thầm
Để qua bao mùa mưa gió bão giông
Hạt giống trong com âm thầm lớn mạnh… 

Sáng hôm nay, Thứ Năm Tuần Thánh
Con hân hoan đi dự Lễ Truyền Dầu
Giữa nhịp nhàng kẻ trước người sau
Con xúng xính đi trong Đoàn Đồng Tế

Đưa mắt dõi theo đoàn người dự Lễ
Con muốn tìm cái góc nhỏ năm xưa
Biết đâu sẽ gặp ba đang hạnh phúc mỉm cười:
Đó đó, Cha đó đó, thằng con của tui đó!… 

Con dâng Lễ Tạ Ơn ngày Thứ Năm Tuần Thánh
Vì những hạt giống âm thầm đã nảy nở trong con
Vì bao công khó hy sinh làm cho vẹn cho tròn
Để con được như hôm nay, Linh Mục của Chúa

Con thấy trước mắt con là rập rờn sóng lúa
Đang chờ tay người Mục Tử nhân hiền
Xin cho con là Mục Tử bốc mùi chiên
Sống đời hy lễ ngày Thứ Năm Tuần Thánh

Cao Gia An, S.J.
Nhà Thờ Chính Toà Cosenza – Calabria -02.04.2015

Emmaus

Theo Chúa lâu rồi
mà trong con hãy còn nhiều Emmaus quá cũ
như những pháo đài cố thủ
để ngộ lỡ thời thì còn có đường lui

Đường Emmaus hỏi sao cứ ngậm ngùi
Ngược nắng, ngược gió, ngược con đường theo Chúa
Ngược dòng trái tim vẫn tiềm tàng ngọn lửa
Vẫn còn hoài thổn thức một niềm yêu

Emmaus ngày xưa rệu rã đường chiều
Hay Emmaus ngày nay, những lối mòn lây lất
Cứ đau đáu quay đầu với những gì đã mất
Mà quên luôn những gì còn sót lại trên tay…

Nếu đời con đã là những luống cày
Xin cho con yên tâm mà đi, đừng ngoảnh đầu nhìn lại
Đã theo Chúa thì không có chuyện tính đường lui đường thoái
Đã tới là tới luôn, cho tới bến tới bờ

Emmaus, những chiều hoang hoải bơ vơ
Xin mở mắt con để biết nhìn, biết thấy
Để nhịp tim còn bồi hồi run rẩy
Khi nhận ra Người đồng nhịp bước bên con

Cao Gia An, S.J.
Roma 09.04.2015

%d bloggers like this: