Rồi sẽ có một ngày trên cõi thế
Chán đi rồi… ta biết sẽ về đâu ?
Bao năm dài lăn lóc cuộc bể dâu
Ta, hạt cát trầm mình nơi góc bể
Rồi sẽ có một ngày trên cõi thế
Chán đi rồi ta biết sẽ ra sao ?
Thân bụi mòn theo năm tháng hư hao
Ta lặng lẽ phủ bụi đời bạc thếch
Rồi sẽ có ngày dài trên cõi thế
Ta giật mình ngơ ngác đếm chiều rơi
Như bóng câu vụt tắt nắng bên đời
Ta ở cuối cuộc hành trình, rệu rã…
Rồi sẽ có ngày chồn chân gối mỏi
Chán đi rồi, ta biết, sẽ về ngay!
Rũ bụi đường tay sạch trắng bàn tay
Ta lăn lóc về cội nguồn vĩnh cữu
Cao Gia An, S.J.
Bệnh Viện Hoàn Mỹ – Đêm 10.05.2005.
Viết tặng Cha Giáo Augustin